旷代
词语解释
旷代[ kuàng dài ]
⒈ 当时所没有,无人;当代无人比得上。
例旷代文豪。
旷代之圣主。——清·梁启超《谭嗣同传》
英unrivalled; without peer in one's generation; outstanding;
引证解释
⒈ 久历年代。
引晋 葛洪 《抱朴子·时难》:“高勋之臣,旷代而一。”
唐 白居易 《<驺虞画赞>序》:“予爱其外猛而威,内仁而信,又嗟旷代不覿,引笔赞之。”
清 纳兰性德 《与顾梁汾书》:“惟是登封大典,旷代希逢。”
姚雪垠 《李自成》第三卷第二八章:“陛下为忠臣亲拟祭文,实旷代未有之殊恩。”
⒉ 空前;绝代。
引南朝 宋 谢灵运 《伤己赋》:“丁旷代之渥惠,遭谬眷於君子。”
宋 无名氏 《鬼董》卷一:“﹝ 章翰 ﹞有爱妾曰 裴六郎 者,容范旷代。”
明 屠隆 《綵毫记·汾阳报恩》:“老爷旷代奇才,名闻荒裔。”
郭沫若 《喜闻攀上珠穆朗玛峰》诗:“英雄肝胆夷天险,集体精神旷代功。”
国语辞典
近音词、同音词
第1个字旷的相关组词
- jiǔ kuàng久旷
- nèi wú yuàn nǚ wài wú kuàng fū内无怨女,外无旷夫
- chōng kuàng冲旷
- liáng kuàng凉旷
- níng kuàng凝旷
- huá kuàng华旷
- lì rì kuàng jiǔ历日旷久
- dì kuàng rén xī地旷人稀
- kuí kuàng夔旷
- yí kuàng夷旷
- gū kuàng孤旷
- hóng kuàng宏旷
- kuān kuàng宽旷
- liáo kuàng寥旷
- shī kuàng师旷
- píng chuān kuàng yě平川旷野
- píng kuàng平旷
- yōu kuàng幽旷
- fèi kuàng废旷
- kāi kuàng开旷
- hóng kuàng弘旷
- chí kuàng弛旷
- mí kuàng弥旷
- xīn yí shén kuàng心怡神旷
- xīn kuàng shén yí心旷神怡
- xīn kuàng shén tián心旷神恬
- xīn kuàng shén yú心旷神愉
- xīn kuàng shén fēi心旷神飞
- yuàn nǚ kuàng fū怨女旷夫
- yuàn kuàng怨旷
- yuàn kuàng sī guī怨旷思归
- shì cái fàng kuàng恃才放旷
- huī tāi kuàng dàng恢胎旷荡
- tián kuàng恬旷
- yōu kuàng悠旷
- fàng kuàng放旷
- wú kuàng无旷
- kuàng shì旷世
- kuàng shì bù jī旷世不羁
- kuàng shì qí cái旷世奇才
- kuàng shì wú pǐ旷世无匹
- kuàng shì yì cái旷世逸才
- kuàng liàng旷亮
- kuàng dài旷代
- kuàng yí旷仪
- kuàng rèn旷任
- kuàng wèi旷位
- kuàng zǔ旷俎
- kuàng diǎn旷典
- kuàng bié旷别
- kuàng jié旷劫
- kuàng zú旷卒
- kuàng lǔ旷卤
- kuàng yuán旷原
- kuàng gǔ旷古
- kuàng gǔ yī rén旷古一人
- kuàng gǔ qí wén旷古奇闻
- kuàng gǔ wú liǎng旷古无两
- kuàng gǔ wèi yǒu旷古未有
- kuàng gǔ wèi wén旷古未闻