师旷
词语解释
师旷[ shī kuàng ]
⒈ 春秋晋国乐师。善于辨音。《孟子·离娄上》:“师旷之聪,不以六律,不能正五音。”参阅《左传》、《国语》、《逸周书》、《庄子》、《吕氏春秋》等书。后以为听觉超凡,善辨音律的偶像人物。
引证解释
⒈ 春秋 晋国 乐师。善于辨音。
引《孟子·离娄上》:“师旷 之聪,不以六律,不能正五音。”
参阅《左传》、《国语》、《逸周书》、《庄子》、《吕氏春秋》等书。后以为听觉超凡,善辨音律的偶像人物。 唐 杨炯 《浑天赋》:“螟何细兮, 师旷 清耳而不闻, 离朱 拭目而无见。”
国语辞典
师旷[ shī kuàng ]
⒈ 人名。字子野,春秋时晋国乐师。生卒年不详。以善辨音律著名。
英语Shih K′uang
近音词、同音词
第1个字旷的相关组词
- jiǔ kuàng久旷
- nèi wú yuàn nǚ wài wú kuàng fū内无怨女,外无旷夫
- chōng kuàng冲旷
- liáng kuàng凉旷
- níng kuàng凝旷
- huá kuàng华旷
- lì rì kuàng jiǔ历日旷久
- dì kuàng rén xī地旷人稀
- kuí kuàng夔旷
- yí kuàng夷旷
- gū kuàng孤旷
- hóng kuàng宏旷
- kuān kuàng宽旷
- liáo kuàng寥旷
- shī kuàng师旷
- píng chuān kuàng yě平川旷野
- píng kuàng平旷
- yōu kuàng幽旷
- fèi kuàng废旷
- kāi kuàng开旷
- hóng kuàng弘旷
- chí kuàng弛旷
- mí kuàng弥旷
- xīn yí shén kuàng心怡神旷
- xīn kuàng shén yí心旷神怡
- xīn kuàng shén tián心旷神恬
- xīn kuàng shén yú心旷神愉
- xīn kuàng shén fēi心旷神飞
- yuàn nǚ kuàng fū怨女旷夫
- yuàn kuàng怨旷
- yuàn kuàng sī guī怨旷思归
- shì cái fàng kuàng恃才放旷
- huī tāi kuàng dàng恢胎旷荡
- tián kuàng恬旷
- yōu kuàng悠旷
- fàng kuàng放旷
- wú kuàng无旷
- kuàng shì旷世
- kuàng shì bù jī旷世不羁
- kuàng shì qí cái旷世奇才
- kuàng shì wú pǐ旷世无匹
- kuàng shì yì cái旷世逸才
- kuàng liàng旷亮
- kuàng dài旷代
- kuàng yí旷仪
- kuàng rèn旷任
- kuàng wèi旷位
- kuàng zǔ旷俎
- kuàng diǎn旷典
- kuàng bié旷别
- kuàng jié旷劫
- kuàng zú旷卒
- kuàng lǔ旷卤
- kuàng yuán旷原
- kuàng gǔ旷古
- kuàng gǔ yī rén旷古一人
- kuàng gǔ qí wén旷古奇闻
- kuàng gǔ wú liǎng旷古无两
- kuàng gǔ wèi yǒu旷古未有
- kuàng gǔ wèi wén旷古未闻