狂乱
词语解释
狂乱[ kuáng luàn ]
⒈ 错乱。
例失魂狂乱。
英hysteria;
⒉ 昏乱。
例狂乱的心情。
英tumultuous;
⒊ 猛烈而纷乱。
例风大了,路旁的高粱狂乱地摇摆着。
英vehemently;
引证解释
⒈ 胡作非为。 《汉书·五行志中之下》:“昌邑王 贺 嗣位,狂乱失道。
引光 废之。”
邹韬奋 《中国的责任》:“他们都痛恨他们军阀的狂乱行动。”
⒉ 指胡作非为者。
引宋 苏辙 《历代论四·宋文帝》:“自谓废狂乱以安社禝,不以贼遗君父,无负於国矣。”
⒊ 昏乱;错乱。
引汉 王充 《论衡·效力》:“失魂狂乱,遂至气絶。”
《元典章·吏部六·儒吏》:“神情恍惚,口内常有涎沫,举动狂乱,举人语言不依问答。”
巴金 《雨》五:“‘那是不可能的!’他终于狂乱地吐出了这句话。”
⒋ 猛烈而无序。
引刘白羽 《石油英雄之歌》:“二吋粗的钢丝绳在暴风中象钢鞭一样狂乱地抽打。”
峻青 《黎明的河边》二:“风大了,路旁的高粱狂乱地摇摆着。”
国语辞典
近音词、同音词
第1个字狂的相关组词
- sàng xīn bìng kuáng丧心病狂
- zhòng fēng kuáng zǒu中风狂走
- jǔ guó ruò kuáng举国若狂
- yáng kuáng佯狂
- yáng kuáng bì shì佯狂避世
- chàng kuáng倡狂
- piān zhí kuáng偏执狂
- piān kuáng偏狂
- yù kuáng僪狂
- jiàn kuáng僭狂
- fèng kuáng lóng zào凤狂龙躁
- xiōng kuáng凶狂
- chū kuáng出狂
- lì wǎn kuáng lán力挽狂澜
- fā kuáng发狂
- kǒu chū kuáng yán口出狂言
- sì míng kuáng kè四明狂客
- sì míng kuáng jiān四明狂监
- dā xǐ ruò kuáng大喜若狂
- tài kuáng shēng太狂生
- kuā dà kuáng夸大狂
- rú chī rú kuáng如痴如狂
- rú zuì rú kuáng如醉如狂
- mèng làng qīng kuáng孟浪轻狂
- gōng zuò kuáng工作狂
- zhāng kuáng张狂
- yáng kuáng徉狂
- hū hū rú kuáng忽忽如狂
- bèi kuáng悖狂
- jīng xǐ ruò kuáng惊喜欲狂
- jīng xǐ ruò kuáng惊喜若狂
- yú kuáng愚狂
- zhuā kuáng抓狂
- wǎn kuáng lán挽狂澜
- fàng kuáng放狂
- chāng kuáng昌狂
- hūn kuáng昏狂
- bào kuáng暴狂
- pù lù kuáng暴露狂
- shā rén kuáng杀人狂
- chǔ kuáng楚狂
- chǔ kuáng rén楚狂人
- chǔ kuáng shì楚狂士
- chǔ kuáng zǐ楚狂子
- huān xǐ ruò kuáng欢喜若狂
- huān xīn ruò kuáng欢欣若狂
- xīn xǐ ruò kuáng欣喜若狂
- qī kuáng欺狂
- làng dié kuáng fēng浪蝶狂蜂
- qīng kuáng清狂
- màn kuáng漫狂
- rè kuáng热狂
- kuáng sān zhà sì狂三诈四
- kuáng qiě狂且
- kuáng sī狂丝
- kuáng wéi狂为
- kuáng jǔ狂举
- kuáng guāi狂乖
- kuáng shū狂书
- kuáng luàn狂乱