昏乱
词语解释
引证解释
⒈ 昏庸无道;糊涂妄为。
引《左传·宣公三年》:“商紂 暴虐,鼎迁於 周。德之休明,虽小,重也。其姦回昏乱,虽大,轻也。”
南朝 梁 刘勰 《文心雕龙·檄移》:“及 春秋 征伐,自诸侯出,惧敌弗服,故兵出须名,振此威风,暴彼昏乱。”
《东周列国志》第十八回:“衰弱者扶之,强横者抑之,昏乱不共命者率诸侯讨之。”
清 管同 《楚昭王论》:“考 昭王 失国,始於 囊瓦 之不仁,成於强 吴 之侵偪,非素失德昏乱,以底灭亡。”
⒉ 指政治黑暗,社会混乱。
引《老子》:“国家昏乱,有忠臣。”
晋 袁宏 《后汉纪·灵帝纪下》:“国家昏乱,贤人斥逐。”
宋 苏轼 《表忠观碑》:“五朝昏乱,罔堪託国。”
⒊ 指昏乱之国。
引《左传·闵公元年》:“间携贰,覆昏乱,霸王之器也。”
⒋ 头脑迷糊,神志不清。
引《东观汉记·下邳王衍传》:“下邳王 被病沉滞之疾,昏乱不明,家用不寧。”
《西游补》第十回:“这里是六十四卦宫,你一时昏乱,刚刚走入困之困葛藟宫中,所以被他捆住。”
老舍 《蛤藻集·新时代的旧悲剧十二》:“她死了丈夫,心志昏乱,常要自杀,胡闹!”
⒌ 悖乱。
国语辞典
近音词、同音词
第1个字昏的相关组词
- dōng hūn东昏
- lè hūn乐昏
- mǎi hūn买昏
- luàn hūn乱昏
- rén yuē huáng hūn人约黄昏
- yǐ qí hūn hūn,shǐ rén zhāo zhāo以其昏昏,使人昭昭
- bó hūn伯昏
- tóng hūn僮昏
- guān hūn冠昏
- míng hūn冥昏
- chōng hūn tóu nǎo冲昏头脑
- xiōng hūn凶昏
- chū hūn初昏
- lì lìng zhì hūn利令智昏
- mài hūn卖昏
- fā hūn发昏
- fā hūn zhāng dì shí yī发昏章第十一
- hé hūn合昏
- xià hūn吓昏
- yín hūn嚚昏
- dì lǎo tiān hūn地老天昏
- diàn hūn垫昏
- āi hūn埃昏
- wài hūn外昏
- yè hūn夜昏
- dà hūn大昏
- tiān hūn dì cǎn天昏地惨
- tiān hūn dì àn天昏地暗
- tiān hūn dì hēi天昏地黑
- yāo hūn夭昏
- tóu hūn头昏
- tóu hūn mù yūn头昏目晕
- tóu hūn mù xuàn头昏目眩
- tóu hūn yǎn yūn头昏眼晕
- tóu hūn yǎn àn头昏眼暗
- tóu hūn yǎn huā头昏眼花
- tóu hūn nǎo xuàn头昏脑眩
- tóu hūn nǎo zhàng头昏脑胀
- tóu hūn nǎo mèn头昏脑闷
- tóu yūn yǎn hūn头晕眼昏
- tóu xuàn mù hūn头眩目昏
- yǎn hūn奄昏
- chán hūn孱昏
- dìng hūn定昏
- dìng xǐng chén hūn定省晨昏
- xiǎo rè hūn小热昏
- chén hūn尘昏
- yōu hūn幽昏
- wàng hūn忘昏
- chéng hūn成昏
- xīn hūn yàn ěr新昏宴尔
- dàn hūn旦昏
- míng hūn明昏
- míng zhāo hūn méng明昭昏蒙
- hūn shàng昏上
- hūn shì昏世
- hūn sāng昏丧
- hūn zhǔ昏主
- hūn luàn昏乱
- hūn rén昏人