宠幸
词语解释
宠幸[ chǒng xìng ]
⒈ 旧指帝王对后妃、臣下的宠爱,泛指地位高的人对地位低的人的宠爱。
英make a pet of sb.;
引证解释
⒈ 亦作“宠倖”。宠爱。多用于帝王对后妃及臣下。
引《史记·袁盎晁错列传》:“景帝 即位,以 错 为内史, 错 常数请间言事,輒听,宠幸倾九卿。”
《南史·贺瑒朱异传论》:“异 遂徼宠倖,任事居权。”
宋 秦醇 《赵飞燕别传》:“赵后 知帝见 昭仪 浴,益加宠幸,乃具汤浴,请帝以观。”
《京本通俗小说·志诚张主管》:“李媒 云:‘是 王招宣 府里出来的小夫人。 王招宣 初娶时,十分宠幸。’”
清 黄钧宰 《金壶浪墨·十二红》:“某当事姬妾甚多,其最宠倖者三人。”
⒉ 指受宠幸的人。
引《后汉书·周举传》:“朝多宠倖,禄不叙德。”
《警世通言·赵太祖千里送京娘》:“不但是为君以后,早朝宴罢,宠幸希疎,自他未曾发跡变泰的时节,也就是个铁錚錚的好汉。”
沙汀 《困兽记》二三:“他继续着喊叫,虽然因为那个宠幸的出现,他的詈骂却愈来愈空泛,叫一个局外人无从知道究竟。”
⒊ 光宠荣幸。见“宠幸”。
引叶圣陶 《城中·微波》:“这在 藻如 是何等的宠幸,同时又是何等的诱惑!”
国语辞典
近音词、同音词
第1个字宠的相关组词
- yī chǒng xìng ér一宠性儿
- shàng chǒng上宠
- zhuān chǒng专宠
- shì chǒng世宠
- zhēng chǒng争宠
- kàng chǒng亢宠
- qīn chǒng亲宠
- xiè chǒng亵宠
- lìng chǒng令宠
- rèn tiān chǒng任天宠
- xiū chǒng休宠
- yōu chǒng优宠
- wěi chǒng伪宠
- yú chǒng余宠
- chǐ ēn xí chǒng侈恩席宠
- jiè chǒng借宠
- jiǎ chǒng假宠
- piān chǒng偏宠
- jiàn chǒng僭宠
- guāng chǒng光宠
- rù chǒng入宠
- nèi chǒng内宠
- mào chǒng冒宠
- liú chǒng yī qián刘宠一钱
- huá chǒng华宠
- qǔ chǒng取宠
- shòu chǒng受宠
- shòu chǒng ruò jīng受宠若惊
- qǐ chǒng nà wǔ启宠纳侮
- huá shì qǔ chǒng哗世取宠
- huá zhòng qǔ chǒng哗众取宠
- jiā chǒng嘉宠
- gù chǒng固宠
- wài chǒng外宠
- duō chǒng多宠
- dà chǒng大宠
- tiān chǒng天宠
- shī chǒng失宠
- jiǎng chǒng奬宠
- nǚ chǒng女宠
- jiāo chǒng娇宠
- bì chǒng嬖宠
- niè chǒng孽宠
- chǒng rén宠人
- chǒng rèn宠任
- chǒng wèi宠位
- chǒng xìn宠信
- chǒng ér宠儿
- chǒng guāng宠光
- chǒng lì宠利
- chǒng zhào宠召
- chǒng hào宠号
- chǒng mìng宠命
- chǒng jiā宠嘉
- chǒng qiè宠妾
- chǒng jī宠姬
- chǒng bì宠嬖
- chǒng zǐ宠子
- chǒng cún宠存
- chǒng jì宠寄