口头禅
词语解释
引证解释
⒈ 佛教语。指不能领会禅宗哲理,只袭用它的某些常用语以为谈话的点缀。此种常用语亦称之为“口头禪”。
引宋 王楙 《临终诗》:“平生不学口头禪,脚踏实地性虚天。”
清 纳兰性德 《与某上人书》:“‘万法归一,一仍归万’,此僕实有所见,非口头禪也。”
《老残游记》第十回:“不才往常见人读佛经,什麼‘色即是空,空即是色’,这种无理之口头禪,常觉得头昏脑闷。”
后用以指常挂在嘴上的话或口头惯用语。 峻青 《秋色赋·珊瑚沙》:“‘高速度的发展生产’这句话,已经成了洲上每一个居民的口头禅。”
《人民日报》1981.8.6:“过去有句口头禅:‘费了油,还怕灯不亮?’意思是只要舍得下本,生产不愁上不去。”
国语辞典
第1个字禅的相关组词
- yī wèi chán一味禅
- yī zhǐ tou chán一指头禅
- yī zhǐ chán一指禅
- yī dī chán一滴禅
- sān chán三禅
- shàng chéng chán上乘禅
- shì chán世禅
- jiǔ zuò bì yǒu yī chán久坐必有一禅
- wǔ chán五禅
- jiāo chán交禅
- fú hǔ chán shī伏虎禅师
- chuán chán传禅
- fó xìng chán xīn佛性禅心
- fó jiān chán shī佛监禅师
- xiū chán修禅
- rù chán入禅
- nèi chán内禅
- chū shì jiān shàng shàng chán出世间上上禅
- chū shì jiān chán出世间禅
- chū chán出禅
- liú chán刘禅
- chū chán初禅
- nán chán sì南禅寺
- cān chán参禅
- shòu shàn受禅
- shòu shàn tái受禅台
- shòu shàn bēi受禅碑
- kǒu tóu chán口头禅
- yǎ chán哑禅
- sì chán四禅
- sì chán tiān四禅天
- sì chán dìng四禅定
- zuò chán坐禅
- wài chán外禅
- yè chán夜禅
- gū chán孤禅
- xué chán学禅
- ān chán安禅
- fēng shàn封禅
- fēng shàn shū封禅书
- fēng shàn wén封禅文
- fēng shàn shù封禅树
- fēng shàn gǎo封禅藳
- yáo chán尧禅
- wù chán悟禅
- qíng chán情禅
- huì kōng chán yuàn慧空禅院
- dǎ chán打禅
- chéng chán承禅
- wén zì chán文字禅
- kū chán枯禅
- bǎi zǐ chán柏子禅
- qī chán栖禅
- shū chán殊禅
- wéi yìn chán沩印禅
- yuān chán渊禅
- yóu bǎo chán shān jì游褒禅山记
- xūn chán熏禅
- kuáng chán狂禅
- bān chán班禅