贡举
词语解释
贡举[ gòng jǔ ]
⒈ 古时地方官府向帝王荐举人才,有乡里选举诸侯贡士之制,至汉始合贡、举为一,而浑称贡举。明、清则泛指科举制度。
英civil examinations for government degrees;
引证解释
⒈ 古时地方向朝廷荐举人才。
引晋 葛洪 《抱朴子·审举》:“夫选用失於上,则牧守非其人矣;贡举轻於下,则秀孝不得贤矣。”
宋 高承 《事物纪原·学校贡举·贡士》:“《周礼·大司徒》‘邦国举贤者於王’,则贡举之始也。”
⒉ 指科举考试。
引《旧唐书·玄宗纪上》:“三月乙未,始移考功贡举,遣礼部侍郎掌之。”
宋 苏轼 《议学校贡举状》:“使君相有知人之才,朝廷有责实之政,则胥吏皂隶,未尝无人,而况於学校贡举乎?”
清 卢文弨 《应殿试策》:“虽然贡举者,取士之法也,而教之则在於平日。”
国语辞典
近音词、同音词
- gòng jū共居
- gòng jù共具
- gòng jù共聚
- gōng jù工具
- gōng jú弓局
- gōng jú公局
- gōng jǔ公举
- gōng jù公据
- gōng jù供具
- gōng jū宫居
- gōng jù攻具
- gōng jū攻驹
第1个字贡的相关组词
- shàng gòng上贡
- jiǔ bái zhī gòng九白之贡
- jiǔ gòng九贡
- xiāng gòng乡贡
- rèn tǔ zuò gòng任土作贡
- yōu gòng优贡
- lì gòng例贡
- lì gòng shēng例贡生
- gōng gòng供贡
- xiū gòng修贡
- chōng gòng充贡
- rù gòng入贡
- gòng gòng共贡
- chū gòng出贡
- bié gòng别贡
- fù gòng副贡
- fù gòng shēng副贡生
- bāo gòng包贡
- zhào gòng召贡
- táng gòng唐贡
- qì gòng器贡
- tǔ gòng土贡
- dì gòng地贡
- fèng gòng奉贡
- pín gòng嫔贡
- zǐ gòng子贡
- bīn gòng宾贡
- jiù gòng就贡
- shān gòng山贡
- suì gòng岁贡
- suì gòng shēng岁贡生
- bì gòng币贡
- dǐ gòng底贡
- lǐn gòng廪贡
- yù gòng御贡
- ēn gòng恩贡
- bá gòng拔贡
- āi gòng挨贡
- fāng gòng方贡
- yóu gòng斿贡
- shí gòng时贡
- fú gòng服贡
- cháo gòng朝贡
- cái gòng材贡
- lái gòng来贡
- chǔ gòng楚贡
- hù shǐ zhī gòng楛矢之贡
- kǔ gòng楛贡
- kuǎn gòng款贡
- zhèng gòng正贡
- hǎi gòng海贡
- yóu gòng游贡
- cáo gòng漕贡
- wù gòng物贡
- wáng gòng王贡
- wáng gòng dàn guān王贡弹冠
- zhēn gòng珍贡
- bān gòng班贡
- chēn gòng琛贡
- zhī gòng jǔ知贡举